Smart symphony

Từ tuần 20 trở đi, mẹ đã bắt đầu cho mình nghe nhạc. Smart symphony nhằm kích thích sự phát triển trí não của thai nhi. Với mong muốn take care mình thật tốt từ trong bụng mẹ, mong muốn mình sẽ là một smart baby, ba mẹ đã nghiên cứu và search được nhiều bài nhạc cho mình. Ba download nguyên cả 6 bộ đĩa về máy tính của mẹ cho mình nghe.

Hàng ngày, những lúc mẹ rãnh rỗi, mẹ áp sát headphone vào chỗ mình và mở nhạc lên. Âm nhạc du dương lắm kìa. Mỗi lần nghe, mình thường có những phản ứng đạp ra ngoài, trở mình để có tư thế tốt cho việc thưởng thức nhạc.

Cho đến giờ mẹ vẫn duy trì việc nghe nhạc cho mình hàng ngày. Mình vẫn được thưởng thức âm nhạc vào lúc mẹ rãnh rỗi. Tuần này mình đã được 32 tuần rồi đấy. Hơn 1 tháng nữa trong bụng mẹ, mình sẽ được chào đời, sẽ được gặp ba, sẽ được ở nhà của mình nè, sẽ được chơi đồ chơi, sẽ được mặc áo quần mới mẹ nhờ bà Bé mua gửi về nữa. Chao ôi là thích. 21/10 là ngày dự sinh của mình đấy nhé. Cố gắng lên. Mẹ cũng cố gắng ăn uống nhiều cho em Rita tăng kg nào.

Cuối tuần: 16 – August

Cuối tuần lại đến rồi. Đối với mình, họat động gia đình chỉ xôm tụ khi là những ngày cuối tuần. Bởi vì những ngày này được có cả ba mẹ, khác với ngày thường chỉ có mẹ và mình, ngồi nghe mẹ gõ cái máy tính từ sáng đến chiều.  Tuần này mẹ cũng không đi học, mẹ chỉ có giờ học online với giáo sư nước ngoài thôi. Sáng thứ bảy ba mẹ dậy sớm, đi chợ mua tôm, cá, và cua đồng. Hôm nay nhà mình ăn lẩu cua đồng đấy nhé.

Đi chợ về thì mẹ lại bắt ba xách giỏ đồ lên để trên nhà, rồi mẹ bắt ba chở qua cửa hàng Vissan để mua thịt nữa. Huhuhu, mẹ ơi là mẹ, mẹ mua qua trời thứ, cứ giỏ này giỏ khác, đi từ chỗ này đến chỗ khác. Đến 8.30 AM rồi mình mới được ăn sáng, thật là bực mình mẹ ghê vậy đó.  Ăn sáng xong thì mẹ quay qua dọn đồ vừa đi chợ về. Hic, hai tiếng đồng hồ sau mẹ mới xử lý xong đống đồ mua hồi sáng. Ba thì ngồi máy tính, lúc nào cũng vậy. Ba mình đã thành cái thói quen mất rồi, không ngồi máy tính là không chịu được. Hehehe.

Ăn trưa xong thì cả nhà mình ngủ. Mẹ thì thức dậy sớm trước để chuẩn bị đồ làm lẩu cua. Chiều nay ba sẽ chở mẹ với mình xuống nhà của ba ở dưới Gò Vấp. Xong xuôi thì 4.30 cả nhà xuất phát. Đi đường có kẹt xe một chút nên đến hơi trễ. Mình ở lại chơi một lúc đến 9h tối thì về đến nhà. Ba mẹ ăn lẩu cua, còn mình, mệt quá, ngủ trứoc mất tiêu. Hehe.

Sáng chủ nhật, ba chở mẹ ra Hùng vương để khám định kì. Mình đã được 30.5 tuần rồi đấy nhé. Mẹ tăng đều, được 2kg so với lần trước. Mẹ chỉ mới tăng có 11kg kể từ ngày có mình thôi, còn phải cố gắng ăn uống thêm. Ba thì lo về cái khoản cân đo này lắm. Cứ sáng ra là xách cái cân ra cân, mà cân hàng ngày nữa chứ. Lúc nào cũng đong đong đếm đếm từng chút. ba noi lá ước tính mình cũng được gần hai kg rồi đấy. Chẳng biết thực tế thì được bao nhiêu rồi nhỉ. Đi khám ở Hùng vương hơi đông, nên phải chờ đợi một chút. Mình thì kết quả kiểm tra bình thường, tim thai đập rộn ràng cho mẹ nghe luôn. Đến 11.30AM thì cả nhà mình về. Mẹ ghé qua mua cho mình 20 cái móc áo quần baby, cái thau rửa mặt nhỏ xíu nữa nè. Cả nhà về đến nhà là 12.30 rồi.

Trưa chủ nhật cả nhà ăn ngon lắm, món bánh canh cá lóc, đặc sán của ngoài huế. Ăn xong thì cả nhà ngồi nghỉ chút, mẹ và ba còn xuống Metro mua trái cây và một ít thứ nên 3.00PM đã đi ra Metro rồi. Hai ngày cuối tuần thế là xong. Mai mình lại không được ở nhà với ba, lại nghe tiếng máy vi tính của mẹ rồi. Mình còn hai tháng nữa là có thể được ba mẹ ôm ấp rồi đấy nhé.

Chủ nhật 9 – August: Một ngày mua sắm cho cả nhà

Hôm nay chủ nhật, mẹ nghỉ học với lí do là dịch cúm H1N1 đã lan tràn khắp nơi. Mẹ quyết định đi với ba mua sắm đồ dùng cho mình. Sáng sớm, ba chở mẹ ra chợ nhỏ bên hẻm gần nhà mua cá để ăn trong tuần. Về đến nhà thì ăn sáng nè.  Sáng nay đổi món, được ăn bánh cuốn nhé. Từ ngày có dịch cúm A/H1N1, mẹ lo lắng lắm. Ăn uống không đi tiệm, bất cứ cái gì mẹ cũng trụng qua nuớc sôi, nước muối. Ăn sáng xong thì ba mẹ chở nhau đi mua sắm cho em Rita. Hehe. Là mua cho mình đấy nhé.

Này nhé, thau tắm, rổ đựng đồ nè. Rồi mền, gối ôm. Rồi còn nữa, bông phấn, yếm, bao tay, tất. Mẹ mua cho mình một bộ áo len, cả mủ và bao chân đi kèm bộ. Nghe nói là để mình mặc về khi từ trong bệnh viện về nhà ba mẹ. Mẹ sắm cả hút mũi, dầu…và còn nhiều thứ khác. Mẹ mua sắm xong thì cũng đến gần trưa luôn rồi. Cả nhà chở đồ về để chuẩn bị ăn trưa.

Mẹ bắt ba ngủ trưa, quyết không cho ba làm việc. Mẹ chê ba dạo này lo công việc quá, mặt gia đi và xơ xác quá trời. Mình ngồi trong bụng nghe thấy thế. Ba thì cứ bảo có sao đâu. Thế là buổi trưa mẹ bắt ba ngủ đến tận 3.30 PM. Rồi lại tiếp tục hành trình đi siêu thị. Không biết mẹ mua cái gì mà sáng chiều cứ siêu thị, chợ hoài. Mình và ba lẽo đẽo theo mẹ ra Metro. Mẹ chọn mua một đống thịt. Mẹ nói là để ăn cả tuần. Vì dạo này, dịch cúm căng thẳng quá, cả nhà mình không đi ăn tiệm như trước. Ba cũng xách theo một camen mẹ chuẩn bị từ sáng, trưa ăn tại công ty luôn.Thế là mẹ lại mang về nguyên một giỏ đồ ăn. Hic, thiệt là khổ. Hồi sáng đã một giỏ rồi chứ  có ít đâu. Mẹ tính kĩ lắm đó nha. Thịt mua ở siêu thị, rau thì rau sạch. Mẹ chỉ mua cá và mấy thứ linh tinh ngoài chợ. Thiệt là khổ, làm ba với mình cả ngày weekend cứ phải theo mẹ chợ búa siêu thị hòai.

Đi mua về thì mẹ dọn đồ ăn vô tủ lạnh. Ba mẹ lại đi rửa xe và thay nhớt nữa chứ. Xong xuôi, mẹ quay vào tiệm thuốc tây mua khẩu trang y tế, mua thuốc nhỏ mũi cho mình, thuốc sát trùng để khi sinh ra mình có mà xài. Mẹ mua cho ba cả một chai xịt sát trùng mũi. Tất cả xng xuôi thì cũng đã 6.30PM. Cả nhà về, hôm nay mẹ nấu bún mọc cho cả nhà ăn. Buổi tối, ba ăn hai tô to lắm. Ba nói chắc tối không ngủ được vì no quá. Mẹ rất là lo cho ba. Tô bún của ba chỉ toàn là thịt và chả không hà. Lúc nào cũng vậy, ba như cái máy xay thức ăn của mẹ, ngồi vào bàn là ăn, từ  rau củ, thịt, trứng. Hehe. kết quả là ba mình dạo này cũng tăng kg theo mẹ luôn đấy. Ba đã “cảnh cáo” mẹ luôn đấy. ba nói là mẹ cứ ép ăn hoài như thế, mai mốt đến lượt mình chào đời, mẹ lại  cho ăn nhiều quá, mình mập ra, là ba không chịu. Ba bảo con gái của ba phải vừa, chắc gọn và khỏe mạnh thôi. Vì ba sợ mình giống chị Heli, mập ú. Hehe. Nhưng mình lại thấy chị Heli dễ thương lắm, bụ bẫm và đặc biệt chị Heli rất ngoan, nghe lời dì Châu lắm mà.

Ăn tối xong thì ai cũng mệt rồi. Mẹ và ba coi tivi. Mẹ chuẩn bị vào túi xách của ba khẩu trang, thuốc xông mũi, nước súc miệng để mai ba đem vào công ty. Dịch cúm hoành hành, phải cẩn thận mới được chứ.

Còn mình thì hôm nay vui quá. Được quần áo và giày dép mới nè. Đồ đạc nói chung là gần như đã đủ rồi. Sẵn sàng cho mình chào đời rồi đó. Nhưng mãi còn đến tận hai tháng mà ta.

1- August: Đi kiểm tra sức khỏe

Tối thứ  sáu về nhà, mẹ nói với ba là hôm nay thấy Rita đạp yếu, không mạnh mẽ như mấy bữa trước. Ba lục lọi sách vở ra xem, rồi hối mẹ mai đi khám  để kiểm tra xem tình hình Rita ra sao. Trong hồ sơ hẹn đến giữa tháng 8 mới tái khám, nhưng ba nhất quyết bảo là hai tuần là nên đi kiểm tra lại rồi. Vì vậy, mình vừa mới kiểm tra sức khỏe cách đây hai tuần, bữa nay ba đã bắt đi lại rồi. Mẹ gọi điện cho bà Thanh ở bệnh viện Hùng Vương. Bà Thanh bận công việc nên thứ bảy không có vô làm. Mẹ đòi đi khám, bà Thanh đành chỉ đến phòng khám ngoài để khám đỡ một lần.

Sáng thứ bảy,  mẹ đành nghỉ học một buổi để đi khám. Ba chở mẹ ra đến phòng khám lúc 9h sáng. Ở phòng này thiệt là đông. Mẹ và mình ngồi chờ hoài mới đến lượt. Ở đây thì cũng là đo huyết áp, rồi nghe tim thai, rồi mẹ yêu cầu siêu âm. Ba dặn mẹ phải nhớ hai việc. Thứ nhất là hỏi xem mình đã quay đầu chưa, thứ hai là hỏi xem mình nặng mấy kg rồi. Thế mà khi siêu âm, mẹ chỉ nhớ là hỏi xem mình có quay đầu chưa. Mà mình đã quay đâu, bữa giờ mình vẫn nằm kiểu vậy thôi mà. Tình hình là mẹ và mình đều khỏe. Vậy mà bữa qua ba và mẹ lo lắng quá. Thật là tội ghê chưa.

Về đến nhà là 12h trưa rồi. Ba càu nhàu mẹ là đã dặn đi dặn là hỏi xem mình nặng bao nhiêu kg rồi mà cứ quên. Hix, đành chờ đến hai tuần sau tái khám vậy. Ăn trưa xong thì mẹ mệt mỏi, đi ngủ sớm. Ba thì ngồi máy tính làm việc. Mình biết ba lo nên hôm nay nhất quyết đạp ra ngoài nhiều hơn để chứng tỏ mình không phải đạp yếu đâu à. Thật là giận ba quá đi.